Keo hết cỡ...

- Ê, đánh giầy! Bao nhiêu tiền một đôi?

- Dạ 3 nghìn.

- Thế đôi giầy của ta nhỏ hơn bình thường, lại ít chỗ lồi lõm, tốn ít xi hơn thì 2 nghìn có được không?

- Dạ vẫn 3 nghìn.

Anh chàng “kẹo kéo” giọng hơi cáu:

- Này, ta nói cho mà biết, đã vào WTO rồi, mọi thứ đều giảm giá hết. Hãy đưa cho ta bản “lộ trình giảm giá đánh giầy”, khi nào còn 500 đồng/1 đôi ta sẽ đánh xi 2 đôi liền đấy, hiểu không?

Tỷ lệ

Trong quán nhậu, thực khách chất vấn anh bồi bàn:

- Có thật là thịt thỏ không đây? Sao tôi ăn thấy dai nhách vậy?

Anh bồi bàn thú thực:

- Dạo này thịt thỏ khan hiếm quá đi mà khách lại thích thành thử chúng tôi có trộn thêm... thịt... trâu vào

- Trộn theo tỷ lệ nào?

- Dạ thưa mỗi thứ một nửa ông ạ!

- Nghĩa là nửa ký thịt thỏ trộn với nửa ký thịt trâu hả? 

- Dạ không... chúng tôi trộn nửa... con thỏ với nửa con trâu ạ!

Bắt xe ôm

Người đàn ông từ quê lên thành phố để thăm con gái. Sau khi xuống tàu, ông định bắt xe ôm về nhưng sợ bị "chém tiền" nên ông quyết định đứng quan sát cách người ta bắt xe ôm.
Đầu tiên, ông thấy một người thanh niên đến bắt xe nói rằng:

- 20 - Lê Hồng Phong.

Tiếp đó có một người đàn bà cũng đến bắt xe:

- 52 - Lý Thường Kiệt.

Chắc mẩm đã tìm ra cách để đỡ bị "chặt chém", người đàn ông ung dung đi bắt xe ôm, nói:

- 63 - Đỗ Văn Tèo.

Qua sông

Có một người đàn ông đứng bên bờ sông hỏi một cậu bé chăn trâu gần đó:

- Sông này có sâu không cháu?

cậu bé trả lời: – Nông lắm bác ạ.

Người đàn ông lội sang sông, mới lội một đoạn đã ngập đầu. Quay lại, người đàn ông tức giận hỏi cậu bé: - Sao cháu bảo sông này nông lắm?

Cậu bé trả lời: - Cháu thấy con vịt chân ngắn thế mà nó cũng lội sang được!

Chuyện con ruồi

- Bồi, sao lại có con ruồi trong ly nước này?

- Kỳ vậy? Hồi nãy tui vớt ra hết rồi mà?

- Ụa...!


o O o


- Bồi, sao lại có con ruồi trong ly nước thế này?

- Gì mà ông khó chịu thế, nó tí teo thế này thì uống được bao nhiêu nước đâu mà phàn nàn!

- !!?


o O o


- Bồi, có con ruồi trong tô phở của tôi!

- Này, phở dở thì ruồi nó thèm mà bu vào, hiểu chưa?

Bệnh di truyền...

Một người đàn ông đến bác sĩ khám bệnh.

– Thưa bác sĩ, cái lưng khốn khổ của tôi đau quá.

Sau khi khám bệnh:

– Tôi nghĩ là ông bị bệnh di truyền.

– Bác sĩ nói đúng quá! Kể từ khi tôi bị cái tủ của ông nội tôi để lại đè lên người, lúc nào tôi cũng bị đau lưng.

Thô lỗ

Một người đàn ông cục cằn bước vào ngân hàng và nói với người thu ngân:

- Tôi muốn mở một cái tài khoản chó chết.

Nghe thấy thế người phụ nữ ngạc nhiên đáp:

- Xin lỗi tôi không rõ, thưa ngài, tôi không hiểu ý ngài lắm. Ngài đã nói gì vậy?

- Nghe đây này, ^#~$@*. Tôi nói là tôi muốn mở một tài khoản chó chết ngay bây giờ!

-Tôi rất lấy làm xin lỗi, nhưng chúng tôi không thể chịu đựng một loại ngôn ngữ như vậy được.

Nói xong, người phụ nữ rời khỏi chỗ và tới gặp giám đốc ngân hàng để thông báo với ông ta. Họ cùng quay trở lại và giám đốc hỏi:

- Có gì rắc rối ở đây vậy?

- Chẳng có rắc rối quái nào cả - người đàn ông quát - Tôi vừa mới trúng 50 triệu đô cái xổ số chó chết và tôi muốn mở một tài khoản chó chết tại cái ngân hàng chó chết này!

- Tôi hiểu - giám đốc nói - và con chó này gây khó dễ cho ngài phải không?

Có cần củi không ?

Có hai vợ chồng nhà nọ, đang "tù ti tú tí" ở trong nhà, bỗng có tiếng ở bên ngoài:

- Có ai cần củi không?

Bà vợ bực mình nói ra: "Không cần".

Sáng hôm sau, bó củi trước nhà hai vợ chồng biến mất!

Quảng cáo

Đọc được trên tấm biển trước cửa quán rượu ở Texas:

"Tiết mục đặc sắc 8 giờ tối thứ bảy. 50 cô gái đẹp trong 49 bộ cánh sặc sỡ."


o O o


- Ba ơi, có phải cáo là con vật gian ngoan, xảo quyệt, hay lường gạt phải không ba?

- Đúng đấy con ạ!

- Hèn gì người ta không dùng "quảng heo", "quảng gà", "quảng hươu", "quảng nai",... mà lại dùng "quảng cáo".

Cười từ sáng đến tối

Hai người bạn nói chuyện với nhau:

- Nếu mình là Adam thì thế giới này sẽ khác hẳn.

- Vì sao?

- Vì mình vốn rất ghét ăn táo!!!


o O o


Một nhà thám hiểm người Anh bị bộ tộc ăn thịt người bắt được. Anh ta đang kinh hãi nhìn mọi người sắp sửa làm thịt mình thì bỗng dưng có một cô gái đi tới, nói tiếng Anh rất sõi:

- Ông tên gì?

- Peter - nhà thám hiểm trả lời đầy hy vọng.

- Ông có thể vui lòng đánh vần từng chữ được không?

- P-E-T-E-R - nhà thám hiểm càng khấp khởi.

- Cảm ơn ông, tôi phải viết tên này vào thực đơn ngay hôm nay.


o O o


Hai phụ nữ nói chuyện với nhau trên xe buýt. Một người phàn nàn:

- Thanh niên bây giờ ăn mặc nhố nhăng quá! Tóc tai dài thõng xoã xượi, quần cắt ống lua rua, phì phèo thuốc lá trên môi...

- Vâng! - người kia hưởng ứng - Đấy, trông cái cậu thanh niên kia kìa, nhố nhăng quá! Đàn ông mà chẳng có phong thái gì cả.

- Ồ! Nó là con gái tôi đấy! - bà kia phật ý.

- Bà là mẹ nó ư?

- Không, tôi là bố nó!


o O o


Thầy bói nói với một cô gái:

- Sắp tới, trong đời cô sẽ xuất hiện một người...

- Ôi, tuyệt quá! Trông người đó thế nào?

- Không tóc, không răng, nặng khoảng 3 cân rưỡi...

Bình thơ

Ông đồ Việt bán chữ Nho và mực Tàu...

Đề bài kiểm tra môn văn: Phân tích và bình luận bài thơ Ông đồ của nhà thơ Vũ Đình Liên.

Và sau đây là một bài bình luận:

Mỗi năm hoa đào nở 
Lại thấy ông đồ già 
Bày mực tàu giấy đỏ 
Bên phố đông người qua 

Người đọc sẽ cảm thấy thực sự bức bối. Xin thưa, câu thơ đề cập tới những vấn đề nổi cộm trong xã hội. Đầu tiên là sự đối lập thể hiện giữa hoa đào với mực tàu, một giá trị truyền thống dân tộc đang bị hàng hoá nước ngoài lấn át. Ông đồ già người Việt, viết chữ Nho và bán mực Trung Quốc, tôi không nghĩ ra một ví dụ nào hợp lý hơn về tình hình thị trường trong nước hiện nay. Có lẽ không phải chỉ bây giờ dư luận mới báo động về tình trạng hàng hoá giá rẻ từ Trung quốc tràn sang đang bóp nghẹt sản xuất trong nước. 

Hình ảnh ông đồ già ngồi bán hàng ngoại nhập ngay vỉa hè vị trí đẹp “Bên phố đông người qua” khiến người đọc không khỏi chạnh lòng. Vỉa hè ư, vỉa hè là để cho người đi bộ, lấn chiếm lòng lề đường để bán hàng ngoại, ông đồ có lẽ không ý thức được thế nào là bảo hộ mậu dịch. Ông mắc thêm một khuyết điểm nữa là vi phạm nghị định 36/CP. Cho nên trong câu thơ, Vũ Đình Liên sử dụng chữ "lại" là rất chính xác, “lại” mang một hàm ý ca thán, biểu lộ sự thất vọng và bất lực nhiều hơn.

Phanh nằm ở đâu?

Đường vắng, xe Dream II đang chạy bon bon thì một chiếc Babetta phóng vọt lên, tay lái xe nghênh nghênh đầu nói:

- Có biết Babetta không?

Tay Dream II không thèm trả lời, cau mày vít ga bứt lên. Được một đoạn lại thấy chiếc xe "cà gỉ" kia băng băng vượt qua, cái đầu bù xù vẫn kịp ngoái sang gào:

- Có biết Babetta không?

Chủ xe Dream II chặc lưỡi phớt lờ, rồi rà phanh đi chậm lại. Đến một khúc quanh, tay lái xe Dream II thấy chiếc Babetta chúi mũi vào một gốc cây, còn cái đầu bù xù thì đang lóp ngóp dưới ruộng. Sau khi kéo hắn lên bờ, tay lái Dream II hất hàm:

- Cậu cứ vượt lên rồi hỏi tôi câu đó là ý gì vậy?

- Ô, lại là bác đấy ư? Em hỏi vậy để nếu bác biết thì sẽ nhờ bác chỉ cho em cái phanh nó nằm ở đâu.

Bỏ thói chua ngoa

Có một cô tính chua ngoa, chàng nào trêu cô ta, thế nào cũng bị lườm nguýt. Một hôm, cô ta ngồi ở cửa vuốt ve con chó bông bên cạnh. Có ba chàng thanh niên đi qua. Một cậu đố:

- Tao đố đứa nào làm cho con bé kia cười được thì tao mất một chầu nhậu.

Có một cậu nhận lời, đến trước cô gái, quỳ lạy con chó:

- Lạy bố ạ.

Cô ả phì cười cho là anh chàng này điên. Lạy con chó xong, anh chàng quay sang cô gái, sụp xuống trước cô gái:

- Lạy mẹ ạ.

Cô gái thẹn quá, ôm chó chạy mất.

Thịt thỏ

Một chàng thợ săn mới vào nghề mời hàng xóm, người đang đau buồn vì mất chú mèo cưng sang ăn mừng chuyến đi săn đầu tiên. Sau khi cơm no rượu say, người hàng xóm nức nở khen ngon rồi hỏi:

- Món gì thế?

- Thịt thỏ - Chủ nhà đáp.

- Anh tìm đâu ra thỏ ở vùng này?

- Tối qua, tôi đang ở trong nhà thì có tiếng động ngoài cửa. Tôi mang súng bước ra, thấy một con thỏ giương mắt nhìn, tôi cho nó ngay một phát vào giữa trán. Nó chỉ kịp kêu... "meo" một tiếng.

- !!!

Mua ví

Ở chợ Đông Ba có một cô bán ví xách tay phụ nữ. Cô treo đủ loại ví, dãy trên, dãy dưới và cô rao hàng như sau:

- Bóp trên thì 2 ngàn, bóp dưới thì 3 ngàn, bóp da thì 5 ngàn, bóp lông thì 8 trăm.

Có một anh khách cắc cớ hỏi cô:

- Bóp ở mô thì rẻ nhứt cô?

Cô trả lời ngay:

- Dạ, bóp tui là rẻ nhứt, không mô rẻ hơn!...

Chuyện họp hành

Trong một cuộc họp. Một vị giáo sư chuẩn bị thuyết trình thì ở dưới ồn ào quá. Ông không chịu được bèn nói:

– Mả cha các đồng chí...

Hội trường bắt đầu im ắng một chút nhưng vẫn khá ồn.

Ông nói tiếp:

– Mả ông các đồng chí...

Hội trường im ắng dần. Còn một số người vẫn tiếp tục nói như không nghe thấy gì.

Vị giáo sưu lại tiếp:

– Mả cụ các đồng chí...

Cuối cùng thì toàn bộ hội trường im phăng phắc. Thấy vậy ông mới đủng đỉnh nói:

– ... đều bị bọn giặc giày xéo trong chiến tranh... Hôm nay chúng ta trao đổi về tội ác của bọn giặc trong chiến tranh đối với nhân dân ta.

Khôn lõi

Một vị giáo sư thông minh nhưng nhà nghèo sống cạnh một anh nhà giàu. Anh nhà giàu kém thông minh, nhưng lại hay cười nhạo sự nghèo khó của giáo sư.

Một hôm, vị giáo sư khóc lóc về gia cảnh. Bụt hiện lên hỏi:

- Tại sao con khóc?

Giáo sư trả lời:

- Đời bất công quá, láng giềng của con nó ngu nhưng giàu trong khi con lại nghèo... 

Bụt liền nói:

- Ta ban cho con 3 điều ước với điều kiện, con mà ước cái gì là láng giềng của con sẽ được gấp đôi!

Vị giáo sư liền nhanh nhạy:

- Con muốn 1 cô gái trẻ đẹp!

Một cô gái xuất hiện. Bên kia, anh chàng nhà giàu có tới 2 cô.

- Con muốn mình mất đi 1 tay và 1 chân.

Lập tức vị giáo sư chỉ còn 1 tay 1 chân, còn anh nhà giàu thì... chẳng còn tay chân nào.

- Điều ước thứ 3, con muốn số tay và chân hiện tại của mình gấp đôi lên!

Hỏi đáp nhanh

- Chuyên gia tư vấn ơi. Bạn trai em mua cho em một cái pizza, bên ngoài anh ấy còn gửi kèm một cái nhẫn đính hôn. Mẹ em rất giận, bà nói con gái chưa chồng không nên nhận quà từ đàn ông. Em phải làm sao đây?

- Mẹ em nói đúng. Trả cái pizza cho người ta đi.


o O o


- Ở đây có bao nhiêu dân?

- Dưới 1.000.

- Cụ thể hơn chút nữa?

- 11 người.


o O o


Vợ đang đọc báo quay sang chồng hỏi:

- Anh yêu, có phải loài gặp nhấm đặc biệt hôi hám và phàm ăn không?

- Đúng vậy đấy con chuột bé nhỏ của anh!


o O o


Một cầu thủ bóng đá hỏi cha cố:

- Thưa cha. Đá bóng vào ngày chủ nhật có phải là tội lỗi không?

- Khi cha xem con đá thì cha nghĩ rằng bất cứ ngày nào mà con ra sân thì ngày đó đều có tội.


o O o


- Tại sao anh lại ném đá vào bà ta trong khi bà ấy có lòng tốt cho anh bánh mì hả? Tang vật đâu rồi?

- Là khúc bánh mì trên bàn đấy.

Tùy lúc

Hai phụ nữ gặp nhau:

- Chồng bà lương bao nhiêu một tháng vậy?

- Cũng tùy lúc thôi.

- Ổng làm việc tự do hả?

- Không, nhưng vì lúc vay tiền ngân hàng ổng khai lương 20 triệu, còn lúc mua nhà dành cho người thu nhập thấp thì ổng khai có 2 triệu!

ĐOÀN NHẬT TIÊN (Khánh Hòa)

Chỉ có thể là địa ngục

Một người kia vừa mới chết và thấy mình ở một nơi thật là xinh đẹp, bao quanh với mọi thứ lạc thú không thể nào tưởng tượng được. Một người bận áo choàng trắng đến đón chào anh ta và nói: "Ngài có thể có mọi thứ ngài muốn - thức ăn, khoái lạc, mọi thứ giải trí."

Anh ta thật là sung sướng, và cả ngày anh ta thử hết tất cả những món mà anh ta đã mơ ước khi ở trần gian.

Nhưng một ngày kia, anh ta đâm chán với tất cả mọi thứ. Anh cho gọi người hầu đến, và nói: "Tôi chán hết mọi thứ ở đây rồi, tôi cần một việc gì đó để làm. Ông có việc gì cho tôi làm hay không?"

Người hầu buồn bã lắc đầu, rồi đáp: "Xin lỗi ngài. Đó là điều duy nhất chúng tôi không thể thỏa mãn yêu cầu của ngài. Không có việc làm gì ở đây cho ngài cả!"

Nghe người hầu trả lời xong, anh ta bèn nói: "Thật là hay chưa! Tôi chẳng thà vào địa ngục còn hơn."

Người hầu bèn nhẹ nhàng đáp: "Vậy ngài nghĩ ngài đang ở đâu đây?"

Tệ

Có một thầy đồ hay trách vặt. Mộ hôm đang buổi học, có người đến xin phép thầy cho một học trò được nghỉ dở buổi học vì ở nhà có giỗ. Thầy liền cho em học trò ấy về ngay. Suốt ngày hôm ấy ai mời thầy đi đâu thầy cũng không đi. Thầy cầm chắc rằng, hôm nay sẽ được một bữa chén no nê, sao gia đình em học trò ấy lại không mời mình được!

Quái! Chờ đã hết ngày cũng không thấy ai đến mời. Tối đến ngoài trời mưa tầm tã, trong nhà thầy vẫn chong đèn, ngồi ngóng tin mời. Trời càng khuya, gió thổi càng lạnh, đợi mãi không thấy, thầy đồ phải tắt đèn đi ngủ. Tuy vậy, thầy vẫn không dám ngủ. Song đôi mắt của thầy đâu có theo ý muốn của thấy. Nó cứ ríu dần, ríu dần, thầy đồ đã ngủ mơ. Chợt có tiếng động rèm, thầy đồ giật mình thột dậy. Trong bụng tưởng như có cờ phất, thầy liền hỏi:

- Sao đến khuya thế con? Khuya thế?...

Mãi không có tiếng đáp lại. Thầy đồ thắp đèn lên xem, thì chẳng thấy ai cả, chỉ thầy một con chó lông ướt mẹp đang đứng cạnh rèm, cái đuôi ngoắt ngoắt, đôi mắt lấm lét nhìn chủ.

Thầy đồ bực quá, bụng bảo dạ: "Sáng mai phải cho thằng này bài học mới được! Ðồ tệ!".

Sáng hôm sau, lớp học vẫn tiến hành như thường lệ, học trò đến lớp đông đủ. Ðang buổi học nghĩa, em học trò nọ giở sách ra, chỉ vào chữ thứ nhất của hàng đầu, bài thầy mới viết, hỏi thầy:

- Thưa thầy chữ gì đây?

- Chữ "tệ".

Thầy cắt nghĩa luôn: "tệ là tệ". Em học trò không hiểu ý thầy nên vẫn điềm nhiên học: "tệ là tệ", "tệ là tệ". Hỏi sang chữ thứ hai, thầy vẫn bảo đó là "tệ" và cũng cắt nghĩa "tệ là tệ". Chữ thứ ba, thứ tư, thứ năm, thầy cũng bảo như vậy. Sang chữ thứ sáu, vừa nghe thầy nói đó cũng là chữ "tệ" xong, em học sinh ngơ ngác hỏi:

- Thưa thầy, tệ cả hàng phải không ạ?

Với giọng như ngậm roi trong miệng, thầy đáp:

- Phải, nhà mày tệ cả họ chứ không chỉ cả hàng đâu!!!

Hổ phụ sinh hổ tử

Hai cha con nhà kia đều nóng nảy ngang ngạnh, không nhường nhịn ai chút nào. Một hôm, nhà có khách, người cha sai con vào thành mua thịt về nhắm rượu. Người con mua miếng thịt ngon đem về, vừa sắp ra khỏi cổng thành, bỗng đụng ngay một người từ ngoài thành vào, hai người không ai chịu nhường đường đi, cùng ưỡn ngực nghênh nhau chắn ngang lối đi.

Ở nhà chờ lâu không thấy, người cha đi tìm con. Đến nơi, thấy tình hình như vậy liền bảo:

- Con hãy cầm thịt về trước làm cơm mời khách xơi, để cha ở đây cùng y đứng nghênh nhau tiếp!

Đóng oản

Một thầy đồ ngồi dạy học ở nhà kia. Trong nhà có người ốm. Chủ nhà chạy mời thầy cúng mãi không được, phải nhờ thầy đồ cúng hộ. Cúng thì phải có hương vàng, oản, chuối. Chọn được ngày lành rồi, đêm đến, chủ nhà hỏi:

- Thưa thầy phải đóng bao nhiêu oản?

Thầy vốn tham ăn, bảo:

- Ra ngoài trời đếm được bao nhiêu sao thì đóng bấy nhiêu oản!

Không ngờ hôm ấy trời đầy mây, chủ nhà ngó một hồi vào thưa: "Trời tối quá, thưa thầy chỉ thấy có một ngôi sao thôi ạ!".

Thầy giật mình, nhưng nhanh trí bảo:

- Ừ thì đóng một oản, nhưng lấy cái mủng mà đóng nhé!

Đóng oản

Một thầy đồ ngồi dạy học ở nhà kia. Trong nhà có người ốm. Chủ nhà chạy mời thầy cúng mãi không được, phải nhờ thầy đồ cúng hộ. Cúng thì phải có hương vàng, oản, chuối. Chọn được ngày lành rồi, đêm đến, chủ nhà hỏi:

- Thưa thầy phải đóng bao nhiêu oản?

Thầy vốn tham ăn, bảo:

- Ra ngoài trời đếm được bao nhiêu sao thì đóng bấy nhiêu oản!

Không ngờ hôm ấy trời đầy mây, chủ nhà ngó một hồi vào thưa: "Trời tối quá, thưa thầy chỉ thấy có một ngôi sao thôi ạ!".

Thầy giật mình, nhưng nhanh trí bảo:

- Ừ thì đóng một oản, nhưng lấy cái mủng mà đóng nhé!

Sao chưa mời tôi ăn?

Một người bị đau bụng mà không thể đi đại tiện được, bèn đến gặp thầy lang nhờ chữa trị. Anh ta hứa với thầy lang là khi nào được chữa khỏi sẽ mời ông một bữa thịnh soạn. Thầy lang tin lời và bốc thuốc cho anh ta. Sau mấy ngày uống thuốc thì anh này khỏi bệnh và đi đại tiện bình thường được, nhưng tính ki bo nên muốn nuốt lời về bữa cơm, nên khi nào ông thầy lang hỏi thì cứ nói là chưa khỏi.

Ông thầy lang cũng đoán được là anh ta nói dối, bực lắm, bèn quyết định rình bắt quả tang. Một lần thấy anh ta lại đi ra đồng đại tiện, ông thầy lang liền bám theo. Khi anh này vừa đi xong đang kéo quần lên thì ngay lập tức ông thầy lang từ trong bụi cây chạy ra, một tay nắm tay anh ta, một tay chỉ vào đống phân mà quát:

- Anh thật là kẻ tham lam tráo trở. Ðã đi được một đống lù lù thế này, sao còn chưa mời tôi ăn hả?

Rao làng

Ngày trước, dân ngụ cư là kẻ thấp kém nhất trong làng. Cho nên, đến Yên Lược, vừa dựng xong túp lều, Xiển bị bọn lý trưởng bắt ra làm mõ.

Một hôm, lý trưởng thấy một chị hàng bát ngồi ỉa ở cái bãi rậm đầu làng, liền bắt lấy gánh bát rồi sai Xiển đi mời "làng" ra đình chia phần. Xiển vâng vâng dạ dạ, vác mõ đi, cứ sau một hồi mõ "cốc cốc" lại rao:

- Chiềng làng chiềng chạ! lắng tai mà nge mõ rao: Cụ lý bắt được mụ hàng bát ỉa bậy đầu làng, mời "làng" mau ra đình mà chia phần!

Nghe nói chia phần, bao nhiêu chứ sắc, thân hào, vội vã kéo nhau ra đình. Ðến cổng đình, gặp Xiển, ai cũng nhao nhao hỏi:

- Chia phần gì thế mày?

- Con mẹ hàng bát ấy đâu rồi?

- Có nhiều không hả mày?

Xiển lễ phép đáp:

- Bẩm các cụ, con mẹ hàng bát ỉa bậy đầu làng. Dạ, nhiều lắm ạ, một đống to lù lù thế kia, có lẽ một cụ được đến vài ba bát chứ không ít đâu!

Vừa nói, Xiển vừa chỉ về phía hai cái sọt bát đang để ở hè đình.

Câu đối có chí khí

Ông huyện đi dọc đường, gặp thằng con nít đi học về, mới kêu mà ra câu hỏi rằng :

- Tự là chữ, cất dằn đầu, chữ tử là con, con nhà ai đó?

Ðứa học trò chí khí đối lại liền:

- Vu là chưng, cất ngang lưng, chữ đinh là đứa, đứa hỏi ta chi?

Ông huyện nghe biết đứa có chí khí, tức lắm mà không làm gì được.


o O o


Ở hạt nọ, có một tên nghị viên họ Lại, xây một cái sinh phần đẹp. Tên này giàu có vì làm nghề lái lợn và rất hống hách. Nhiều người ghét hắn. Một đêm, không rõ ai đã đề đôi câu đối sau ở sinh phần hắn:

- Rực rỡ mé đường Tây, kẻ lại người qua, ca tụng sinh phần quan lớn Lại (quan lái lợn).

- Vang lừng trong thân Bắc, trên kinh dưới rái, một lòng tôn trọng cụ trong dân (rận trong cu).