Thơ ngây

|
Nhớ em thức trọn đêm này
Tim ta như đã đong đầy nhớ thương
Gặp em từ buổi tựu trường
Để rồi anh mãi vấn vương trong lòng
Đêm nào anh cũng ngóng trông
Để rồi sáng gặp ngượng ngùng ngó lơ
Bước qua ta cứ thờ ơ
Trong lòng thì cứ mong chờ nàng kêu
Một năm sau, nói tiếng yêu
Tình trong như đã, nhưng nhiều điều e
Ngây thơ con gái nhà quê
Nàng bảo nàng về thưa má với ba
Thế là hốt hoảng chàng ta
Bỏ đi đâu mất ba năm k về
Giờ đây nối lại câu thề
Cho tình thêm chặt, tình quê thêm hồng