Mệt mõi

|
Ta cảm thấy cỏ cây đang héo úa ,
Cả đất trời hoang lạnh bủa màng đêm ,
Trong bóng tối mọi cảnh vật lặng chìm ,
Ta bò lết cho qua từng ngày tháng .
Ta vô vọng trong nổi niềm nhàm chán ,
Thấy cuộc đời tan tựa áng mây bay ,
Cơn gió lùa cho đồng cỏ xơ gầy ,

Cũng tan tác trước những màng bảo tố ,
Đường phía trước nhiều trông gai thách đố ,
Thân mỏng manh trong trôi nổi rong rêu ,
Không rể bám nên cứ mãi lêu bêu ,
Còn bờ bến vẩn xa xôi trắc trở ,
Lòng e ngại và cũng nhiều lo sợ ,
Sao dám mơ một bến đổ an lành ,
Sợ lỵ người mang hy vọng lại xanh ,
Trong sâu thẳm đường mây còn nhiều gió ,

Đã vỡ rồi con bờ đê ngăn lủ ,
nước đổ tràn hết còn nổi thản nhiên ,
trước dong tố cây cỏ cũng ngã nghiên ,
ôi cuộc sống bao lỵ phiền thảm khổ .
Chim mỏi cánh nhưng còn ngoài trùng biển ,
Sức giới hạn đang cố gắn mõi mòn ,
Chờ thuyền quế mắt cay rát mở trông ,
Nhưng chỉ có hạt bụi làm mắt đỏ ,
Một hy vọng nó tưởng chừng nho nhỏ ,
Mà mong chờ nào thấy có hồi tin ,
Ta lạc giữa bụi hội chợ choán nhìn ,
Trong tầm mắt những ảnh hình xao xác ,

Ta thấy quen trong những gì ảo giác ,
Thấy thật gần mà ngơ ngác lạ xa ,
Những tia mắt thêu màng lửa đỏ loà ,
Như đốt cháy tất cả thành tro bụi ,
Ta thấy mệt trong dòng đời rong rủi ,
Đã hết niềm để an ủi yêu thương ,
Thấy địa cầu không còn chổ náo nương ,
Bao xô ngã đã phô trương tất cả ,
Cỏ yếu mềm vẫn vùng xanh màu lá ,
Trước những dòng gieo rắc phá tan thương ,
Cây muốn lặng mà gió chẳng yên nhường ,
Làm đổ nát cánh chim trời lạc tổ ,
Trong mõi mòn lòng nặng bao thảm khổ ,
Chút tàn hơi cạn nguồn sống yêu đời ,
Niềm khao khát đã tắt nghẹn tim rồi ,
Chỉ chờ khắc là buông đời mệt mõi .
TRỊNH QUỐC NHƠN
04/10/2013